Interview with Former Political Prisoner Tran Thi Nga About Effects of Prison on Women and Children

The 88 Project had the opportunity to interview former political prisoner Tran Thi Nga about her experience in prison and conditions in prison for women and children. Tran Thi Nga was released from prison in January and sent immediately into exile in the United States. She was about three years into a nine-year prison sentence for her activism in land and labor rights when she was released. 

In the video, Nga speaks about the psychological effects on her young children during her arrest and her time in prison. Her youngest child was only four years old when he witnessed his mother being arrested by the police in their own home. When Nga’s husband was detained for questioning, their six year-old was also detained and was even separated from his father. Nga’s children struggled with discrimination at school during her imprisonment, as well as difficulties in visiting their mother in prison. Nga was transferred to a facility 1,000 km away from the family’s hometown, and the authorities often used visitation rights as a means to try to get her to admit guilt. She urges international stakeholders to speak up for the rights of women and children and remedy the injustices caused by the Vietnamese authorities’ poor treatment of female prisoners.

Tran Thi Nga and family’s arrival to Atlanta, Georgia. Source: BPSOS

Tran Thi Nga is the fourth political prisoner in the past few years who was released early but had to go into exile in exchange for their freedom, following Nguyen Ngoc Nhu Quynh (October 2018), Nguyen Van Dai (June 2018), and Le Thu Ha (June 2018). The 88 Project team is happy that Tran Thi Nga is now free and reunited with her husband and young children. However, we would like to note that Nga’s early release should not be seen as a sign of improvement in the human rights situation in Vietnam. Early releases in the past few years have been scarce, and political prisoners who were released early all had to leave the country. Those refusing to leave have to remain in prison and potentially face further harassment. 

Tran Thi Nga worked as migrant laborer in Taiwan, where she experienced many injustices. When she returned to Vietnam, Nga became an advocate for migrant laborer rights, as well as a supporter of multi-party democracy and women’s rights. She also became involved in land rights activism to protest land grabs by authorities in her community. She was beaten at least twice for her activism, once by pro-government thugs in May 2014, who broke her arm and leg, and once by police, who dragged her from a bus in August 2015. 

Nga was arrested at her home in Ha Nam on January 21, 2017 for her online videos and writings deemed as “propaganda against the state.” She was held in incommunicado pre-trial detention in Ha Nam until her trial in July 2017. Her trial was only one day, and her family and supporters were prohibited from entering the courtroom. She was sentenced to nine years in prison and five years of house arrest. 

To view the full video, click here, and to read more about Nga, view her complete profile.

© 2020 The 88 Project

______________________________________________________________________________________________________________________________________

Full transcript of the interview:

V1.

Khi Nga bị bắt thì nỗi đau trong con Nga cực lớn vì cháu cũng trực tiếp phải trải qua bạo lực công an.

Công an dùng bạo lực không chỉ lên Nga mà lên cả con Nga.

Hôm đó bé Phú, con Nga, lúc đó là 6 tuổi, được bố đưa đi học thì cô giáo cho nghỉ nên lại về nhà. Trên đường về thì hai bố con đều bị công an bắt vào trong đồn công an và tách cháu ra khỏi bố cháu. Chồng của Nga bị công an giam giữ ở một chỗ và con Nga là bé Phú thì bị giam ở một chỗ riêng. Đó là phần của bé Phú và chồng Nga. Còn Nga và bé Tài vẫn còn đang ngủ trong phòng. Tối hôm trước công an bao vây xung quanh nhà Nga, cả trăm người. Nửa đêm họ gõ cửa đòi vào nhà khám xét thì Nga không mở cửa. Tới gần sáng mẹ con Nga mới ngủ nên trời đã sáng nhưng Nga và bé Tài vẫn đang ngủ. Khi vừa tỉnh dậy, ra ngoài ngồi, hai mẹ con còn chưa kịp mặc quần áo cũng như đánh răng rửa mặt thì công an họ ập vào và dùng bạo lực khống chế Nga. Bé Tài đứng ngay cạnh đó sợ quá liền chui vào gầm bàn, ghế để trốn. Lúc đó bé Tài mới 4 tuổi. Cháu sợ đến mức đái ra quần.  Rồi công an họ khiêng Nga từ tầng 2 tới tầng 1 và đưa ra vỉa hè. Lúc đó Nga nhìn thấy cả trăm người từ công an, viện kiểm soát, côn đồ…đủ các ban ngành của đảng cộng sản, của chính quyền, bao vây kín xung quanh nhà Nga. Hai người khiêng 2 tay, 1 người khiêng 2 chân, họ vứt Nga ra vỉa hè, họ đặt mông Nga xuống đất và vẫn giữa tay chân Nga. Sau đó họ mang bằng chứng vào trong nhà Nga, sắp xếp dựng hiện trường giả xong thì họ mới khiêng Nga vào. Lúc đó họ bật máy quay phim lên nói là bắt quả tang Nga đang làm việc này việc kia.

Họ lấy cớ để bắt Nga như thế thì cái cảnh đau nhất là con Nga phải nhìn thấy cảnh mẹ bị còng tay, bị thế này thế kia và cháu không được đứng gần mẹ. Cháu sợ hãi rúm ró lại trong suốt khoảng thời gian mấy tiếng đồng hồ. Sau mấy tiếng đồng hồ đó thì công an mới về quê và đưa mẹ, em trai Nga lên thì lúc đó Nga mới nói với em trai của mình là đi tìm xem bé Phú đang ở đâu thì công an mới nói là bé Phú đang chơi ở nhà hàng xóm. Nhưng thực ra họ đưa bé Phú từ đồn công an về. Bé Phú lúc đó mới 6 tuổi đã phải giơ tay ra để bao bọc và che chở cho bé Tài. Lúc đó Tài mới giảm bớt sự sợ hãi đi. Đó là một tội ác mà chính quyền cộng sản Việt Nam đã dùng đối với mẹ con Nga. Đặc biệt là ảnh hưởng lên những đứa trẻ con rất lớn. Trước đó Nga có nói với công an là để cho Nga được ôm con mình. Nga đề nghị công an cởi còng tay của Nga ra vì Nga không muốn con Nga nhìn thấy cảnh hận thù này bởi vì nếu hôm nay để các cháu chứng kiến cảnh mẹ chúng bị còng tay thì tôi không dám khẳng định là tương lai lớn lên con tôi có thể trở thành người tử tế để tôn trọng những người xung quanh hay không. Bởi các anh đang nhân danh chính quyền, thi hành nhiệm vụ lại hành động một cách tàn ác như vậy. Đối xử với mẹ con tôi, đặc biệt là đối với các đứa trẻ như vậy là không được nhân đạo. Đó là một tội ác rất lớn. Và các anh cũng có con, nếu con của các anh cũng trở thành nạn nhân của việc này thì sao. Lúc đó ông Nguyễn Hồng Quang, phó cơ quan điều tra an ninh tỉnh Hà Nam mới nói với những người kia cởi còng tay để tôi được ôm con tôi.

 

0:00 When the police arrested me, my children also went through a lot pain because they also experienced police violence which was used against not only me but them also..

0:20 On that day, my 6-year-old son Phu was taken to school by his dad, but when he got there the teacher sent him home.

 

0:29 On their way home both father and child were arrested and taken to the police station.

 

0:33 There my son was separated from his father –

 

0:36 my husband in one room, my son in another.

 

0:47 As for me and little Tai, we were still asleep. The night before about a hundred policemen had surrounded our house.

 

They knocked on the door around mignight, demanding to search our house but I didn’t let them in.

 

1:14 I couldn’t get back to sleep until much later, that’s why we slept late. When we woke up, before we even had a chance to brush our teeth or change our clothes the police came into the house.

 

1:17 They used force to grab hold of me.

 

1:20 Little Tai who was standing nearby was so frightened he hid under the table.

 

1:25 He was only 4 then. He was so scared he peed in his pants.

 

1:30 The police then carried me from my room upstairs down to the ground the level and then outside. That was when I could see there were about a hundred of them – from policemen to officials, even hired thugs… all sorts of people working for the communist party and the regime, all around my house.

 

1:47 They kept me on the ground. Two of them grabbed my arms, one grabbed both of my legs. They set me down just enough so that my buttock touched the ground but they never let go of me.

 

2:00 Then they started bringing “evidence” into my house and set up their scene. After that was done they carried me back inside and started filming, saying I was caught doing this and doing that.

2:13 As they went through their script to arrest me, the most hurtful thing was that my young child had to witness his mom being handcuffed and violated but not allowed to come near her.

2:31 He was so traumatized he shrank into almost a fetal position for several hours. After several hours, the police went to my mother’s house in the country to bring her and my brother to the city.

2:44 I asked my brother to go look for Phu; the police told him Phu was playing at a neighbor’s house. But in fact they later brought Phu back from the police station.

3:00 Phu was only 6 years old, and yet he had the presence of mind to hug his younger brother Tai to protect him. Only then did Tai feel less fearful.

3:10 What the police did to my children was nothing less than criminal. Especially when the impact on the children’s psychology is so damaging.

3:23 During that time I did ask the police to let me hold my baby before taking me away.

3:30 I suggested that they take off the handcuffs because I didn’t want the children to have to witness this act of hatred.

3:38 I said that if they let him see their mother

3:45 being handcuffed like this for no reason

3:48 I could not guarantee that they would grow up to be decent human beings who respect others.

3:56 I told them they were representing the state, following the law, and yet they were acting in such a cruel manner, especially since they are communist party members.

4:09 Treating us this way, especially treating the kids this way is inhumane.

4:14 It’s an unforgivable crime.

4:16 You have children too, what if your children were subjected to the same abuse, I asked them.

4:24 It was then that Mr Nguyễn Hồng Quang, deputy of Hà Nam’s investigation bureau, told his men to take off the handcuffs so I could hold my children.

 

 

V3.

 

Việc tôi bị cầm tù ảnh hưởng rất lớn lên hai đứa con nhỏ của tôi. Hai đứa con lớn thì lớn rồi nên có những nhận thức căn bản thì không bị ảnh hưởng gì. Nhưng hai đứa con nhỏ, 4 tuổi và 6 tuổi ở với tôi 24/24 thì chúng chứng kiến cảnh tôi bị bắt bớ, đánh đập như vậy. Khoảng thời gian đầu tiếp xúc với xã hội, người thân trong gia đình bị hẫng hụt. Trong một năm đầu tôi ở trong tù thì gia đình cũng sắp xếp đưa hai đứa đến trại giam thăm tôi nhưng chính quyền Việt Nam lại giở những trò hèn mạt để ngăn cấm không cho tôi gặp các con tôi và còn đẩy tôi đi tới trại giam cách xa gia đình tôi cả nghìn cây số. Khi các con của tôi đi vào thăm mẹ thì bên phìa nhà cầm quyền VN bắt tôi nhận tội thì mới cho tôi gặp các con của tôi. Các con của tôi đi một quãng đường xa để vào thăm mẹ mà không được gặp mẹ thì chúng rất là đau. Chúng đã bị tác động tâm lý một cách tiêu cực mà người lớn cũng không phải ngoại lệ.

 

4:37 My imprisonment has had a grave impact on my younger two sons.

4:50 The older two are pretty OK since they’re more mature and understand things better.

4:56 But the 6-year-old and the 4-year-old live with me 24 hours a day. They had to witness everything that happened.

 

5:08 Early in my period of incarceration, my kids had a hard time interacting with members of my family. Everyone felt a bit lost and confused.

5:15 During my first year in jail, many times my family brought the boys to visit. But the regime started playing their dirty tricks to prevent my kids from seeing me.

5:32 They transferred me to another center a thousand kilometers away.

 

5:38 When the children came to visit me there, the jail officials said I had to confess to my crimes before they’d let me see my kids.

5:48 My children, being very young minded, after having travelled such a long way and not be able to see their mother, were hurt very much.

5:58 Psychologically they were quite devastated by that; even the adults struggled to understand.

 

 

V4.

 

Khi tôi bị bắt thì con của tôi phải chuyển tới chỗ ở mới của bố. Khi chuyển tới chỗ ở mới thì các cháu không được học ở trường công lập mà phải học ở trường dân lập. Trường dân lập học phí rất cao mà công việc của chồng Nga bị chính quyền gây khó khăn nên các con của Nga học tập gặp khó khăn. Các cháu mất một khoảng thời gian rất dài mới quen được cuộc sống mới vì đi học thì cô giáo và bạn bè dị nghị mẹ các cháu bị đi tù. Sau đó vấn đề này đỡ dần đi.

 

6:09 After my arrest, my two young sons had to come and live with their father in a different region.

6:15 There, they were not allowed to attend the public school but had to go to a private school

6:21 The private school cost a lot more money, with all kinds of fees.

6:29 At the same time, the regime kept harassing my husband, made it difficult for him to work, restricting his economic opportunities.

6:38 The government made sure my children couldn’t attend a public school, which caused them a lot of hardship.

6:49 It took a long time before my boys were able to settle into the new environment.

6:55 In the beginning even the teachers and other students treated them differently because their mother was in jail. But things got better after a while.

 

V2.

 

Ảnh hưởng của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam gây ảnh hưởng trực tiếp lên gia đình của những tù nhân lương tâm như chúng tôi là rất lớn. Thứ nhất, như bản thân tôi, khi tôi bị bắt thì nhà cầm quyền cộng sản VN đã thu giữ tất cả mọi tài sản, giấy tờ của tôi cũng như là thẻ ngân hàng, chứng minh nhân dân. Đó là những thứ liên quan đến cuộc sống hàng ngày của con tôi bởi vì tôi là người lao động chính để nuôi các con của mình và khi đó tôi chỉ yêu cầu họ trả lại các giấy khai sinh của con tôi để các cháu còn nhập học. Do sự chứng kiến của nhiều người nên họ đã phải trả lại giấy khai sinh cho con của tôi còn lại tất cả các giấy tờ khác thì họ thu sạch sẽ của gia đình tôi. Nhà tôi lúc đó đang cho một người khác thuê để bán hàng thì bên phía công an họ dùng bạo lực bắt buộc người kia phải chuyển hàng ra khỏi nhà tôi và niêm phong nhà. Họ bóp nghẹt vấn đề kinh tế, sự mưu sinh của gia đình những người tù nhân lương tâm mà đặc biệt là gia đình tôi, tôi là một người cụ thể nên tôi có thể nói là chính quyền Việt Nam ngoài việc cầm tù những người tù nhân lương tâm như tôi còn ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống, tới vấn đề ăn học của các con tôi và sinh hoạt hàng ngày của các con tôi cũng như của các người thân trong gia đình tôi, và đó là một tội ác không phải chỉ cho những tù nhân lương tâm mà còn đối với cả con cái, gia đình và xã hội.

 

7:11 The effects the communist regime in Vietnam has on the families of prisoners of conscience like ours are very deep.

7:17 First of all, when they arrested me, they took all my papers and belongings such as my bank cards, my ID etc.

7:31Those things are directly linked to my children’s well being, because I am the principal breadwinner in our family. I need those papers to feed and take care of my children.

7:41 That’s why when they arrested me I asked them to return the children’s birth certificates so that they could go to school. Because many neighbors were watching while I demanded this, they reluctantly gave back the birth certificates.

7:57 But they kept everything else. Credit cards, personal papers, everything.

8:06 We were renting out a part of our house to someone to use as a shop. The police coerced them, actually forced them, to remove everything from the shop so they could seal it off, even though that had nothing to do with anything.

8:24 They always try to pressure you economically, squeezing the livelihood of the families of the prisoners of conscience, especially against me.

8:38 I know firsthand and can attest to the fact that the regime not only imprisons POCs but also causes disruptions to their families, like the education of my children, the daily activities of the kids and other members of my family.

8:56 I view those as criminal acts not just against POCs but also against children, families and society as a whole.

 

V7.

 

Những vấn đề tra tấn về thể xác ở trong tù thì Nga có thể xử lý được. Nhưng những vấn đề tra tấn về tâm thần thì Nga rất khó có thể tha thứ dù Nga đã học tâm lý học. Nga bị chính quyền VN dùng con của Nga ra để tra tấn tinh thần Nga. Họ yêu cầu Nga phải nhận tội thì mới cho Nga gặp con. Đặc biệt là chồng của Nga còn sống nhưng họ lại nói là chồng của Nga chết rồi, con của Nga bơ vơ, không có ai chăm sóc. Hãy nghe lời và ký vào các giấy xin khoan hồng để về mà chăm sóc con. Họ nói đó là một tội ác của người mẹ khi không nghe lời chính quyền và nhận tội để được về chăm sóc các con. Đấy là cách tra tấn của chính quyền đảng cộng sản Việt Nam và đó là tội ác tột cùng và nỗi đau lớn mà Nga phải gánh chiu.

 

9:05 When it came to physical torture in prison, I had my ways of dealing with it, I learned to overcome it.

9:12 But it is not easy to overcome the psychological torture that was used against me, even though I have a background in psychology and would try to forgive them.

9:25 It was hard because the instinctive strength of a mother for her children is also her greatest weakness.

9:40 They used my children as a weapon to try and weaken my spirit, month after for month.

9:46 They demanded that I must confess to the crimes that they accused me of before they’d let me see my children.

9:51 Even worse, even though my husband was still alive, they told me that he’d died and that my kids had been abandoned without anyone to care for them.

10:02 They said if I acquiesced and signed the confession paper then the court would show mercy and release me early so I could be with my children.

10:12 They said I was a bad mother for not confessing so that I could take care of my own kids.

10:23 That’s the communist method of torturing people like me. It was extremely cruel and caused me a great deal of pain.

 

V6.

 

Khi Nga bị 5 côn đồ dùng tuýp sắt dài như thế này đánh gãy chân Nga. Lúc đó Nga đang cho con bú. Chính vì điều này mà Nga phải tiêm kháng sinh và bác sĩ khuyên Nga phải cai sữa. Các con Nga vẫn ghi sâu hình ảnh này và mỗi lần chúng vạch chân Nga lên và nhìn thấy vết sẹo của Nga thì chúng đều bảo đấy là tội ác của những người công an và Nga mong những người lãnh đạo của Việt Nam nhìn thấy các tội ác mà họ đã ra lệnh cho công an thực hiện đối với một người phụ nữ và mấy đứa trẻ em. Nga cũng mong các cơ quan nhân quyền quốc tế hãy lên tiếng và yêu cầu chính phủ VN do ĐCS cầm quyền phải dừng ngay các tội ác đàn áp những người bố, người mẹ có con nhỏ. Đặc biệt là tội ác gây ra đối với người bố người mẹ trước mặt các đứa con. Trẻ em là tương lai của xã hội, của đất nước mà phải chứng kiến bạo lực gây ra đối với bố mẹ chúng thì đó là điều không tốt đẹp gì cả.

 

10:36 The authorities hired 5 thugs to beat me up; they used metal rods to break my leg bone.

10:48 I was in the middle of breastfeeding my youngest child. Because I had to take anti-biotics afterwards, the doctor advised that I should stop breastfeeding.

11:00 My children’s memory is still imprinted with the image of their mother being beat up. Every time they see the wound on my leg they’d say “That’s a crime committed by the police.”

11:16 I hope the leaders in Vietnam recognize that they’re criminally complicit by letting the police abuse women and children like that.

11:30 I also hope that international human rights organizations tell this communist regime to stop their abusive practices against prisoners who have small children. Especially when these acts take place in full view of the kids.

11:53 Children are the future of our society, of our country. If they see violence being used by the government against others, especially against their own parents, that cannot be a good thing.

 

V5.

 

Chính quyền Việt Nam hiện nay cần thay đổi luật lệ về vấn đề nhân quyền của trẻ em. Trẻ em khi mới sinh ra cần phải được bảo vệ bởi người lớn, đặc biệt là sự chăm sóc của bố mẹ cũng như là của người thân trong gia đình. Hiện nay ở Việt Nam không chỉ là tù nhân lương tâm mà cả tù nhân hình sự, dân sự kể cả khi họ đang mang thai mà án của họ không đáng là gì, các vấn đề của họ chưa phải án, rất đơn giản, theo luật pháp thì họ được tại ngoại để chửa, đẻ. Sau đó tòa án xét xử thì mới bắt họ đi thi hành án khi đứa trẻ qua 36 tháng tuổi. Tuy nhiên ở Việt Nam nhiều phụ nữ đang mang thai cũng bị bắt giam vào một cái phòng khép kín với điều kiện sống tồi tệ, họ không được tiếp xúc với bên ngoài, không được nhìn ánh nắng mắt trời, bữa ăn thiếu chất và do đó nhiều phụ nữ bị sảy thai sau khi bị công an bắt vào tù. Và nhiều đứa trẻ chưa được 36 tháng tuổi cũng bị bắt giam theo mẹ và chúng nó bị nhốt trong bốn bức tường như thế thì chúng nó bị khùng, rồ lên như những con chó điên. Chính quyền Việt Nam cần thay đổi tội ác này. Đó là tội ác chứ không chỉ là vấn đề nhân quyền.

 

12:08 The government of Vietnam needs to change the law regarding human rights for children.

12:25 When children are born they need the protection of adults, especially by their parents or family members.

12:36 The situation in Vietnam today is such that female prisoners, whether they are POCs or otherwise, are not protected if they are pregnant or have young children, even when their offenses are non-threatening.

12:58 The law says that detainees who are pregnant should be allowed to remain outside to get proper care and give birth. Only after they have been convicted by the court that they should go to prison after their child is 36 months old.

13:15 And yet, in Vietnam many pregnant women are being detained in an enclosed environment that is very unsanitary.

13:28 They’re not allowed outside contact, they don’t get not enough sunlight, their ration of food lacks nutrition…

13:36 Consequently there are many cases of miscarriages in police custody.

13:42 Also, many children under 36 months old were brought into jail along with their mothers.

13:54 I have seen some of these children with my own eyes. When children are confined in such a small place, the condition causes them to go berserk.

14:03 The psychological impact is so severe that many of them started acting like “mad dogs”, literally. They would constantly make a scene because they couldn’t cope with being confined like that all the time.

14:14 These are some of the negative impact on kids, particularly those whose parents are incarcerated or who have to go to jail with their mother.

14:25 The government must change the way they handle this situation. It is no longer just an issue of human rights abuse but in fact a crime against children.

 

 

V8.

 

Nga kính mong tất cả các tổ chức quốc tế, các tổ chức xã hội dân sự cũng như các tổ chức quan tâm tới nhân quyền của liên hợp quốc hãy lên tiếng không riêng gì Nga mà tất cả anh em đấu tranh dân chủ nhân quyền ở Việt Nam hãy lên tiếng yêu cầu chính quyền VN phải tôn trọng hiến pháp, pháp luật đặc biệt là tuyên ngôn quốc tế tế nhân quyền dành cho phụ nữ, trẻ em. Chính quyền Việt Nam hiện đang xâm phạm nhân quyền đối với phụ nữ và trẻ em một cách hết sức nghiêm trọng. 

 

14:39 I sincerely hope that all the human rights and civil rights organizations, including the United Nations, raise the issue with Vietnam not just for me but for all the activists and prisoners of conscience in Vietnam.

14:58 Please demand that the government must respect its own constitution, its laws, and the Declaration on Human Rights, especially with regards to the protection of women and children.

15:09 This regime is currently violating the rights of women in a very serious way, and that must stop.