As Dang Dinh Bach’s Hunger Strike Continues, His Family Faces Potential Forced Eviction: Letter from Tran Phuong Thao, Bach’s Wife, May 16, 2023

Dang Dinh Bach

In this letter, Tran Phuong Thao provides an update on her husband Dang Dinh Bach‘s conditions in prison and the ongoing harassment of their family, including forcible seizure of their assets and potentially their home. Bach is currently on a partial hunger strike to protest his unjust imprisonment and has vowed to begin a full hunger strike to the death starting on June 24, the second anniversary of his arrest. An NGO leader and climate activist, Bach is currently serving five years in prison on charges of tax evasion, which we have argued are politically-motivated.

Directly below is the English version of the letter, followed by the Vietnamese text.

________________________________________________________________

May 16, 2023,

Dear friends,

I would like to express my deepest gratitude to all friends, colleagues, and international organizations, who have always cared for, followed, and accompanied us to advocate for my husband– environmental activist Dang Dinh Bach– during all this time. Your sincere understanding and sympathy have given me strength, so I feel that I am not alone.

My name is Tran Phuong Thao, the wife of activist Dang Dinh Bach, who was unjustly sentenced to five years in prison for the crime of “tax evasion.” Since being arrested on June 24, 2021, Bach has never stopped showing his determination to seek justice for himself and has even launched three hunger strikes while in prison in Hanoi (once, he went on a 24-day hunger strike). Now, I would like to provide the latest information about Bach and my family to all interested parties, hoping for your understanding and to share Bach’s message with the world.

On March 17, during my visit with Bach at Detention Center No. 6, Nghe An, Bach announced that he would go on a hunger strike starting on March 17 to “demand that justice be done;” he will only eat one meal a day until June 24 (which is the second anniversary of his arrest), and then he will go on a total hunger strike to send these three messages to the world, as follows:

“I am praying to send true love to all species and people beyond all differences in space, time, country, ethnicity, and religion. I hope that all mankind will use that love to join hands to preserve Mother Earth. Please give my life to protect the freedom and life of others.

I strongly urge the Communist Party of Vietnam and the Vietnamese state to reconsider the view of NGOs and social activists as a threat to political security and to stop unjustified arrests and wrongful convictions. At the same time, I ask them to ensure the sustainable development goals in a substantive and responsible manner, including but not limited to acting on climate change, environmental protection, and human rights.

I will go on a hunger strike to the death, demanding justice and freedom for me immediately and unconditionally.”

On the same day, Bach informed me that he had received a “judgment enforcement decision”(JED) from the Hanoi Civil Judgment Execution Department (HCJED) requesting to pay back the alleged tax evasion amount of VND 1,381 billion. He wrote his opinion that: “I disagree with the first-instance and appellate court judgments. Currently, my family and I are in the process of exculpation. All coercive activities related to the case may affect my legitimate rights and interests, so involved individuals and parties need to be held accountable and re-consider before proceeding [in said activities].”

After that, the HCJED requested to work with me on the matter. They asked my family to immediately pay the alleged tax evasion amount of VND 1,381 billion as stated in the JED, saying that otherwise they would take coercive measures, like selling items at auction. Bach’s car and our house will be repossessed, which means evicting my family from the house.

On March 24, Bach called me, and he insisted that he refused to receive the prison’s breakfast and lunch rations since March 17. He asked me to send him Oresol to rehydrate him and provide electrolytes to his body. He told me that from then on, he would send me two letters every month, and if I don’t receive the two letters from him every month, it means he is in danger.

At the next visit on April 15, 2023, Bach confirmed that he still maintained a partial hunger strike, eating only one meal a day. He looked thinner than before, but he still claimed to be healthy. He asked me to rewrite these following messages that he wanted to send out:

“I have accompanied many on the journey to seek justice for abused communities across Vietnam. I have witnessed so many painful stories of poverty, destitution, and terrible diseases that weigh on poor people; they are deprived of their land and livelihood, they are bullied and denied information, and they do not have the opportunity to speak out for justice and the right to be human in the face of environmental pollution– especially in places with coal-fired power plants. To prevent dissent, conceal the truth, and threaten the voice of people, the Vietnamese authorities have arrested, convicted, and unjustly detained environmental and human rights activists in defiance of national and international law.

Specifically, the allegations of corporate income tax evasion against me are fabricated, fake allegations and in serious violation of the legal process. I urgently request the United Nations High Commissioner for Human Rights to coordinate with interested individuals and organizations to investigate and bring a case to the International Criminal Court, adjudicating the human rights violations of Colonel Dam Van Khanh, who has the head of the Investigative Security Agency of the Hanoi City Police at the time I was arrested.

And at the same time, I request an investigation to clarify the motives and relationships with other individuals and organizations involved in my prosecution. I hope that the International Criminal Court’s ruling will contribute to eliminating the politicization of human rights issues, as well as the act of preventing the arresting and bullying of human rights activists in Vietnam and all around the world.”

In addition, Bach also said that he received a notice from the HCJED about the freezing of all four of his personal bank accounts to collect and remit the alleged tax evasion amount. After that, I contacted the bank and the HCJED and was confirmed to by phone that the HCJED had recovered all the money in Mr. Bach’s four accounts, but up until now neither Bach nor my family has received any written confirmation. In fact, Bach and I do not know the exact amount of money that the HCJED has forcibly collected from his four accounts. In further discussion, Mr. Bach advised me and our family: “Not even a penny should be paid to the Judgment Enforcement Department, because he is innocent, and he never pleads guilty; just let them do whatever they want… He never compromises with wrong and bad things.”

After this, I met twice with the HCJED enforcer, Nguyen Thi Thuy, to speak about my family’s inability to pay the alleged tax evasion amount. My family disagrees with the verdict and is filing a complaint to a higher level. Moreover, since the house is the joint property of Bach and myself, and it is currently the only residence for me and my nearly two year-old son and Bach’s parents, I request that the coercive measures to recover the property be stopped– to ensure the rights of women and children and the right of all Vietnamese people to have a place to live. However, the HCJED continues to threaten and intimidate me; they said that they would come to my house to verify and confiscate assets, including Bach’s car and the house, if the family fails to pay the full amount as soon as possible.

At 9 am on April 28, my husband called home to talk to me and his parents. When I asked about his health, my husband said he was still on a hunger strike. Since starting his hunger strike on March 17, he has lost 4kg. His weight then was 50kg (he has lost more than 10kg since he was arrested). At about 10 am on the same day, when I was out of the house, suddenly a group of four people came to my house, without an appointment. At that time, only Bach’s parents were at home to witness. They said that the people were from the Hanoi Civil Judgment Enforcement Bureau and the police in the area where I live. They listed all valuable assets in the house and forced my father to sign the list; my family could not view or keep any documents.

The most recent time I met with my husband at 9 am on May 14, 2023, I was really shocked because I have never seen Bach so thin. I could hardly recognize my husband because he has changed so much. I am sure that he has lost weight compared to last month. I expressed concern, but he said that he is still feeling very well and confirmed that he is currently not eating or only eating very little. The following is the original excerpt from Bach’s letter to Vietnamese President Vo Van Thuong, dated March 27, 2023, which was not approved by the prison and not sent. “I write to you these heartfelt messages: I do not expect that you will use political power to interfere to exonerate me. However, I want you and I to slow down and observe the flow of the times, the flow in which you have the opportunity to fulfill your oath, to bring this Vietnamese beautiful country in tune with the hearts of all mankind in the light of a new era that is approaching, the era of integrity, understanding, and compassion”.

We have discussed about making a complaint to the cassation court level, but according to my understanding, the content of the case needs to have “novelty” for the application to be accepted, so Bach’s lawyer suggested that he write a petition. Bach agreed but he has no hope of the petition being approved by the prison to send it to his family or send it to the places he wants, such as: President Vo Van Thuong, Prime Minister Pham Minh Chinh, the Committee National Assembly Judiciary, the Chief Justice of the Supreme People’s Court, and the Chief Procurator of the Supreme People’s Procuracy (his prior letter to the President was not reviewed by the prison and was not even sent to his family).

Once again, Bach reiterated that he would go on a complete hunger strike starting on June 24, asking me not to send food to him from now on, with this action serving three purposes:

“1. Protest against my unjust sentence, demanding immediate and unconditional release. Ask the WGAD of UN to rule on my innocence.

  1. Inspire everyone in the world to wake up and take action to save the Earth. I want the world to monitor this hunger strike; sign me up for the Guinness World Record for a man fasting to protect the environment and climate change and to speak up for justice, freedom, and life.
  2. Send a message to the world about protecting the rights of women and children, in this case my wife and children.”

My husband was sentenced to five years in prison by the Vietnamese government to silence him for his environmental protection activities and efforts to protect people’s health.  And the reality of me and my family members, including my parents-in-law (who are over 70 years old) and a son less than two years-old, is that we are being threatened and can be kicked out of the house at any time by the Hanoi Judgment Department. I have no choice but to ask for help from the international community. My family is living in confusion and is extremely worried about my husband’s health and life and the risk of being deprived of our only place to live.

I respectfully ask all friends, colleagues, and international organizations to pay attention to, support, and accompany me in campaigning for my husband’s freedom and stopping the property seizure enforcement measures against my family.

Yours faithfully,

Tran Phuong Thao (Mrs)

 

_________________________________________________________________________________
The original Vietnamese version of the letter is below:

Xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến tất cả bạn bè, đồng nghiệp, các tổ chức quốc tế, những người đã luôn quan tâm, theo dõi và đồng hành vận động cho chồng tôi – nhà hoạt động môi trường Đặng Đình Bách trong suốt thời gian qua. Những sự thấu hiểu, đồng cảm, quan tâm chân thành của mọi người đã tiếp thêm cho tôi nghị lực, để tôi cảm thấy mình không hề đơn độc.

Tôi là Trần Phương Thảo, vợ của nhà hoạt động Đặng Đình Bách người đã bị kết án oan với mức án 5 năm tù giam về tội: “Trốn thuế”. Từ khi bị bắt vào giữa năm 2021 đến nay, anh Bách chưa bao giờ dừng thể hiện quyết tâm đòi công lý cho mình không chỉ tại 2 phiên tòa xét xử, những lần được gặp gia đình và luật sư mà anh còn thực hiện 3 lần tuyệt thực tại trại giam ở Hà Nội (có lần anh tuyệt thực đến 24 ngày).  Tôi xin cung cấp những thông tin mới nhất về tình trạng của anh Bách và gia đình tôi đến tất cả các bên quan tâm, mong được sự thấu cảm và chung tay lan tỏa thông điệp của anh Bách đến với thế giới.

Ngày 17 tháng 3, trong buổi thăm gặp của tôi và anh Bách tại Trại giam số 6, Nghệ An, anh Bách tuyên bố sẽ tuyệt thực từ 17 tháng 3 để “yêu cầu công lý phải được thực thi”, anh chỉ ăn ngày một bữa tối đến ngày 24 tháng 6 năm 2023 (kỷ niệm 2 năm anh bị bắt) anh sẽ tuyệt thực hoàn toàn để gửi 3 thông điệp này đến thế giới, nguyên văn:

  • Nguyện trao gửi tình yêu thương chân thật đến muôn loài và mọi người vượt lên trên mọi sự khác biệt về không gian, thời gian, quốc gia, dân tộc và tôn giáo. Ngưỡng mong toàn nhân loại ai ai cũng thức tỉnh tình yêu thương đó để cùng chung tay gìn giữ đất mẹ. Xin được lấy thân mạng mình bảo vệ tự do và sự sống.
  • Tôi khẩn thiết yêu cầu Đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước Việt Nam cân nhắc lại việc coi các tổ chức phi chính phủ và các nhà hoạt động xã hội là mối đe dọa an ninh chính trị để từ đó dừng việc bắt bớ vô cớ và khép tội oan sai. Đồng thời đảm bảo các mục tiêu phát triển bền vững một cách thực chất và có trách nhiệm, bao gồm và không giới hạn về biến đổi khí hậu, bảo vệ môi trường và quyền con người.
  • Tôi sẽ tuyệt thực đến chết, yêu cầu trả lại công lý và tự do cho tôi ngay lập tức và vô điều kiện.

Cùng hôm đó, anh Bách thông báo với tôi việc anh nhận được “Quyết định thi hành án” của Cục thi hành án dân sự thành phố Hà Nội yêu cầu truy thu số tiền bị cáo buộc trốn thuế 1,381 tỷ đồng. Anh đã viết rõ quan điểm như sau: “Tôi không đồng ý với bản án sơ thẩm và phúc thẩm. Hiện tôi cùng gia đình đang trong quá trình minh oan, mọi hoạt động cưỡng chế liên quan đến vụ án có thể tác động đến quyền và lợi ích hợp pháp của tôi nên các cá nhân, đơn vị liên quan cần chịu trách nhiệm và cân nhắc trước khi tiến hành”.

Sau đó, Cục thi hành án dân sự thành phố Hà Nội có hẹn tôi đến làm việc. Họ yêu cầu gia đình tôi ngay lập tức nộp số tiền bị cáo buộc trốn thuế là 1,381 tỷ đồng như trong “Quyết định thi hành án”, nếu không họ sẽ thực hiện các biện pháp cưỡng chế, phát mại bán đấu giá tài sản của anh Bách gồm 1 chiếc xe và ngôi nhà để thu hồi, đồng nghĩa với việc tước đi nơi ở duy nhất của vợ và con hợp pháp của anh Bách.

Đến 24 tháng 3, trong cuộc điện thoại anh Bách gọi về nhà 10 phút, chồng tôi khẳng định rằng anh từ chối nhận khẩu phần ăn bữa sáng và bữa trưa của trại giam từ 17/3. Anh nhắn tôi gửi cho anh Oresol để bù nước và chất điện giải cho cơ thể, mỗi tháng anh sẽ gửi cho tôi 2 bức thư, nếu tháng nào tôi không nhận được hai bức thư của anh thì có nghĩa là anh đang gặp nguy hiểm.

Lần thăm gặp tiếp theo vào ngày 15 tháng 04 năm 2023, anh Bách xác nhận vẫn duy trì chế độ ăn ngày một bữa. Nhìn anh gầy hơn so với trước, tuy vậy anh vẫn khẳng định sức khỏe bình thường. Anh yêu cầu tôi viết lại nguyên văn thông điệp anh muốn gửi ra bên ngoài: “ Tôi đã đồng hành trên hành trình tìm kiếm công lý cùng những cộng đồng bị xâm hại trên khắp đất nước Việt Nam. Những câu chuyện đau buồn bởi đói nghèo, cơ cực và những căn bệnh quái ác đè nặng lên những người dân khốn khổ. Họ bị cấm cản, bức hiếp, bưng bít thông tin, không có cơ hội lên tiếng kêu đòi công bằng và quyền được làm người trước hiện trạng ô nhiễm môi trường, bị tước đoạt đất đai, sinh kế ở khắp mọi miền mà đỉnh điểm là hàng loạt dự án nhiệt điện than đang vận hành, quy hoạch và mở rộng. Nhằm ngăn chặn, che giấu sự thật và uy hiếp tiếng nói của người dân, họ đã bắt bớ, kết án và giam cầm vô cớ các nhà hoạt động môi trường và nhân quyền bất chấp pháp luật quốc gia và quốc tế. Cụ thể cáo buộc trốn thuế thu nhập doanh nghiệp đối với tôi là bịa đặt chứng cứ giả tạo, trình tự tố tụng bất minh. Tôi yêu cầu phía Việt Nam phối hợp với Cao ủy nhân quyền Liên Hợp Quốc và các tổ chức, cá nhân liên quan và quan tâm tiến hành điều tra, đưa vụ việc tới Tòa án hình sự quốc tế, xét xử các hành vi vi phạm nhân quyền và chống loài người đối với Đại tá Đàm Văn Khanh – Thủ trưởng cơ quan an ninh điều tra – Công an thành phố Hà Nội tại thời điểm tôi bị bắt,đồng thời làm rõ động cơ và mối quan hệ với các cá nhân, tổ chức liên quan. Tôi hi vọng phán quyết của tòa án hính sự Quốc tế sẽ góp phần loại bỏ thực trạng chính trị hóa các vấn đề nhân quyền cũng như các hành vi truy cản, bức hiếp các nhà hoạt động nhân quyền tại Việt Nam và trên toàn thế giới”.

Ngoài ra, anh cũng nói rằng anh nhận được thông báo của Cục thi hành án dân sự Hà Nội về việc phong tỏa tất cả 04 tài khoản cá nhân của anh để truy thu, nộp khắc phục số tiền bị cáo buộc trốn thuế. Sau đó, tôi đã liên hệ với ngân hàng và Cục thi hành án và được xác nhận qua điện thoại về việc Cục thi hành án đã thu hồi toàn bộ số tiền trong 04 tài khoản của anh Bách nhưng đến nay anh Bách và gia đình tôi chưa nhận được bất kỳ văn bản xác nhận nào. Thực tế, anh Bách và tôi không biết chính xác số tiền mà Cục thi hành án dân sự đã cưỡng chế truy thu được từ 04 tài khoản cá nhân của anh là bao nhiêu. Trao đổi thêm, anh Bách dặn dò tôi và gia đình “Một đồng cũng không nộp cho Cục thi hành án vì anh không có tội, họ muốn làm gì cứ để họ làm…Anh không bao giờ thỏa hiệp với cái sai, cái xấu và cái ác”.

Sau đó, tôi đã hai lần gặp chấp hành viên Nguyễn Thị Thủy tại Cục thi hành án dân sự thành phố Hà Nội để trình bày về việc gia đình tôi không có khả năng nộp số tiền bị cáo buộc trốn thuế. Gia đình tôi không đồng ý với bản án và đang nộp đơn kêu oan lên cấp cao hơn. Hơn nữa, ngôi nhà là tài sản chung của tôi và anh Bách, và hiện là nơi ở duy nhất của tôi và con trai gần 2 tuổi cùng bố mẹ của anh Bách, tôi yêu cầu dừng các biện pháp cưỡng chế thu hồi tài sản để đảm bảo quyền của phụ nữ và trẻ em, quyền của mọi người dân Việt Nam cần có chỗ ở. Tuy nhiên, Cục thi hành án dân sự tiếp tục đe dọa, uy hiếp tôi và nói sẽ đến xác minh và kê biên tài sản gồm chiếc xe của anh Bách và ngôi nhà, nếu gia đình không nộp đủ số tiền đó trong thời gian sớm nhất.

Khoảng 9h sáng ngày 28 tháng 4 năm 2023, chồng tôi gọi điện về nhà 10 phút nói chuyện với tôi và bố, mẹ. Tôi hỏi thăm tình hình sức khỏe, chồng tôi nói anh vẫn duy trì tuyệt thực. Từ khi bắt đầu thực hiện chế độ ăn như vậy từ ngày 17/3, anh đã sút 4kg. Cân nặng của anh thời điểm hiện tại là 50kg (đã giảm hơn 10kg từ khi anh bị bắt). Vào khoảng hơn 10h sáng cùng ngày, khi tôi đã ra khỏi nhà đi làm thì bất chợt có một nhóm 4 người đến nhà riêng của tôi, không có hẹn trước, lúc đó chỉ có bố mẹ anh Bách ở nhà chứng kiến. Họ nói là người của Cục thi hành án dân sự thành phố Hà Nội và Công an phường Yên Sở, nơi tôi sinh sống. Họ liệt kê tất cả tài sản giá trị trong nhà và ép bố tôi phải ký vào, gia đình tôi không được xem và giữ bất cứ văn bản gì.

Lần gần nhất tôi gặp chồng tôi vào lúc 9h sáng ngày 14 tháng 5 năm 2023, tôi thật sự sốc vì chưa bao giờ tôi thấy anh Bách gầy đến thế, tôi khó có thể nhận ra chồng mình vì anh thay đổi quá nhiều. Tôi chắc chắn rằng anh đã sút giảm cân so với tháng trước, tôi thể hiện sự lo lắng nhưng anh nói rằng anh vẫn cảm thấy rất khỏe và khẳng định hiện tại hầu như không ăn hoặc chỉ ăn rất ít. Sau đây là nguyên văn trích thư gửi Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng của anh Bách ngày 27/03/2023 không được duyệt gửi. “Viết cho anh những dòng chân thành này: Tôi không kỳ vọng nhiều việc anh sẽ sử dụng quyền lực chính trị để can thiệp, minh oan cho tôi mà cao hơn tất thảy, tôi muốn cùng anh chậm lại quan sát dòng chảy thời đại, dòng chảy mà anh có cơ hội hiện thực hóa lời tuyên thệ của mình, đưa đất nước Việt Nam xinh đẹp này hòa nhịp với trái tim của toàn thể nhân loại trong ánh sáng của kỷ nguyên mới đang cận kề, kỷ nguyên của chính trực, trí tuệ và bác ái”.

Chúng tôi có trao đổi với nhau về việc làm đơn kiện lên cấp Giám đốc thẩm, tôi nói với anh Bách về việc tôi đã gửi đơn nhưng Cơ quan chức năng yêu cầu có “tính mới” mới trong nội dung vụ án thì mới được xem xét, tôi đề xuất anh viết đơn kêu oan. Anh đồng ý và nói anh sẽ viết nhưng không có hi vọng được trại giam xét duyệt để gửi đến gia đình hoặc gửi đến những nơi anh mong muốn như: Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, Thủ tướng chính phủ Phạm Minh Chính, Ủy ban tư pháp quốc hội, Chánh án tòa án nhân dân tối cao, Viện trưởng viện kiểm sát nhân dân tối cao. (Giống như bức thư của anh gửi đến Chủ tịch nước đã không được xét duyệt và thậm chí không gửi được cho gia đình).

Một lần nữa, anh Bách tuyên bố sẽ tuyệt thực hoàn toàn từ 24/6, yêu cầu tôi từ giờ không gửi thực phẩm vào cho anh, hành động này của anh hướng tới 3 mục đích:

  1. Phản đối bản án bất công dành cho anh, yêu cầu được trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện. Đề nghị WGAD của UN đưa ra phán quyết về việc anh vô tội.
  2. Truyền cảm hứng đến tất cả mọi người trên thế giới hãy thức tỉnh và hành động cứu lấy trái đất này. Anh muốn thế giới giám sát việc tuyệt thực của anh, đăng ký cho anh tham gia Kỷ lục Guinness: Người tuyệt thực để bảo vệ môi trường, chống biến đổi khí hậu và lên tiếng vì công lý, tự do và sự sống.
  3. Gửi thông điệp đến thế giới về việc bảo vệ quyền của phụ nữ và trẻ em trong trường hợp này là vợ và con anh.

Trước bản án bất công 5 năm tù của chính quyền Việt Nam nhằm bịt miệng, trừng phạt chồng tôi vì các hoạt động bảo vệ môi trường, bảo vệ sức khỏe của người dân, trước thực trạng tôi và những người thân trong gia đình gồm bố mẹ chồng (hơn 70 tuổi) và con trai chưa đầy hai tuổi đang bị Cục thi hành án dân sự thành phố Hà Nội đe dọa, uy hiếp đuổi ra khỏi nhà bất cứ lúc nào, tôi không còn cách nào hơn là phải cầu cứu đến sự giúp đỡ của cộng đồng quốc tế. Gia đình tôi đang sống trong sự hoang mang, lo lắng cực độ đến sức khỏe, tính mạng của chồng tôi và nguy cơ bị tước đoạt đi nơi ở duy nhất.

Tôi kính mong các bạn bè, đồng nghiệp và các tổ chức quốc tế quan tâm, lên tiếng, vận động nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do cho chồng tôi và dừng các biện pháp cưỡng chế tài sản đối với gia đình tôi.

 

Hà Nội, ngày 16 tháng 05  năm 2023

Trân trọng,

Trần Phương Thảo